Biết
ông thích viết lách, thằng con “nịnh” cha, gửi cho ông bài nó viết cho bản tin “Nhân
Viên Người Thiểu Số” của công ty nó đang làm việc. Nó xin ông ý kiến.
Bài viết tường thuật buổi
thuyết trình của ông Jones, Giám đốc Luật pháp, về đề tài “Người da màu và cơ
hội thăng tiến.” Ông gật gù khen thằng con biết dùng kỹ thuật viết theo hình
tháp để ngược, đem sự kiện gây ấn tượng nhất vào đoạn dẫn nhập.
Đó là câu chuyện ông
Jones kể về bà mẹ của ông ta: năm ông Jones học lớp bốn, trong một buổi họp
giữa phụ huynh và giáo chức, ông thầy giáo khen Jones học giỏi, có đạo đức, sẽ
trở thành một mục sư “tốt” như cha của cậu.
Tuy nhiên, lời khen này
làm mẹ Jones phật lòng. Bà trách ông giáo sao dám khi dể con bà vì tương
lai chắc chắn nó sẽ hơn cha của nó. Nhờ vào kỳ vọng của người mẹ mà ông Jones
luôn luôn phấn đấu, vượt mọi chướng ngại để tốt nghiệp đại học, trở thành một
luật sư.
Ông tô màu những đoạn
hay, những câu văn cần bổ túc, góp ý cùng thằng con. Xong, ông gửi cho nó qua
điện thư. Một lát sau, nó nhắn tin bằng điện thoại, cám ơn ông. Ông bỗng
muốn chia sẻ với nó một ý nghĩ vừa thoáng qua trong đầu. Ông bấm vào điện
thoại:
“Bỏ đi cái yếu tố ‘tốt’,
con có thấy gì khác giữa một mục sư và luật sư không?”
Vài phút sau, ông nhận
được hồi âm:
“Thưa ba, không có.”
Ông khoái chí mỉm cười.
đàoanhdũng
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét