Thú vui nhiếp ảnh thơ văn
Sẻ chia cùng bạn tri âm khắp miền.

đào anh dũng




25 tháng 11, 2014

Đông, Thơ và Bạn





Cảm đề bài thơ "Ngóng chờ" của Đào Anh Dũng:



Chờ Ai?


Thông già cuối phố cành trơ
Đông về giá lạnh sương mờ ngóng ai?
Xa xôi cách trở đường dài
Trăm năm còn đợi thương hoài cố nhân!

Nguyễn Cang
 




Ước Gì


phượng ngày xưa
(Cảm tác từ bài Ngóng Đợi của Đào Anh Dũng)

Lên năm mình đã thân quen
Đèn dầu leo lét, rủ ren trốn tìm
Em thì mặt mũi tèm lem
Còn anh trầy sướt thâm đen tím bầm

Mười năm sau, dưới trăng rầm
Mình cùng ước hẹn dệt thầm tơ duyên

Mười năm sau nữa điện giăng
Quê nghèo sáng rực thẳng băng cột đèn
Nhưng anh ôm mộng đua chen
Câu thề bay bổng, điện dìm trăng sao

Ước gì trở lại ngày nào
Có vầng trăng sáng đèn dầu hắt hiu
Làng quê dù có bấy nhiêu
Chúng mình vẫn được rất nhiều ước mơ
Cùng nhau đôi bóng, chung bờ
Thỏa lòng cô phụ đợi chờ trăm năm

Nghẹn ngào… em lặng khóc thầm…

Saigon 27/11/2014
pnx
 





Đáp 1


Tiếp Nối

Mỗi khi đông lại đến gần,
Bâng khuâng cơn rét lại đần người ra.
Tuyết thấm lạnh buốt thịt da,
Lòng ngơ ngẩn nhớ người xa vút trời.
                          *
Bây chừ cách biệt đôi nơi,
Kẻ thơ thẩn đợi người ơi thấu tình!
Nào ai hiểu chuyện chúng mình,
Trái tim nguyện giữ sắt đinh thuở nào.

Hồ Nguyễn

                                                 
Đáp 2

Thất Vọng

Đi được mà vẫn thân đơn
Người ta quên hết nguồn cơn, lạ lùng.
Ngày về đông lạnh buồn lung,
Uổng công dệt mộng, trùng phùng tái sinh...!

Khôi Nguyên

* * * * * * *


Đông Về

Thu đã đi rồi lại đến đông,
Sao nghe se lạnh thấm tim lòng.
Nhớ ngày hai đứa đi chung lối,
Nghĩ lúc chia lìa luống ngóng trông.
Ngắm dáng tuyết rơi ngoài song vắng,
Bâng khuâng tất dạ chốn cô phòng.
Đông đi mấy chốc nay đông lại,
Tuyết bước lang thang dưới nắng hồng.

Hồ Nguyễn                                                                

Họa 1

                                                        
Mùa Đông Nhớ Ai
(Hoạ bài "Đông Về" của Hồ Xưa)

Một mình thao thức lạnh đêm đông
Gác nhỏ nằm trơ chạnh tấc lòng
Nhớ quá khói chiều buông tóc xoả
Thương nhiều hình bóng đợi chờ trông
Người đi, nước mắt khơi niềm nhớ
Bạn đến , mùa xuân ngập cả phòng
Xóm vắng chiều đông buồn ủ rủ
Bây giờ rực rỡ đượm  màu hồng.

Nguyễn Cang 



Họa 2

Cứu Trợ Mùa Đông

Đêm nằm nghĩ tới khổ mùa đông,
Nệm ấm,chăn êm có chạnh lòng :
Thấy kẻ đói cơm,mang bố thí ,
Thương người thiếu áo, đáp chờ trông.
Tuyết rơi trắng đất, không còn trại,
Gió thổi buốt da, đã hết phòng.
Trước cảnh khó khăn chờ giúp đỡ
Xin mau trợ cấp bếp than hồng.

Khôi Nguyên




Sầu Đông 
(Cảm tác từ bài Mùa Đông Nhớ Ai của Nguyễn Cang)

Mấy mùa Đông sang
Tim yêu giá băng
Cô phòng phong kín bâng khuâng
Nhớ về chốn cũ bần thần xót xa
Người ơi có nhớ quê nhà?
Sương mù phủ kín núi Bà năm xưa
Bên đường ai đốt lá dừa
Khói bay sưởi ấm đợi trưa nắng hồng
Tình mơ dù có hay không
Cũng đành một kiếp má hồng truân chuyên
Ngày xưa không nợ chẳng duyên
Bây chừ đã lỡ tơ duyên muộn màng
Đò chiều một chuyến sang ngang
Trăm năm gánh lấy trái ngang cuộc đời
Sông sâu biển rộng mù khơi
Cách xa vạn dặm sáng ngời tình anh
Sầu Đông, tình cuối mong manh
Vẫn chờ vẫn đợi mộng lành ái ân
Tình xa  nhưng mộng vẫn gần…    

công chúa nhỏ
15/11/2014 

* * * * * * *

Nỗi Đau Mùa Đông   
(Thương tặng một người mà tôi vô cùng quý trọng)

Tay chợt lơi buông
Tim đập loạn cuồng
Cuộc tình đứt đoạn lệ tuôn
Đông về lạnh buốt dạ buồn xốn xang ...
Ai kia quên nghĩa đá vàng
Tình chồng nghĩa vợ đã tan nát rồi
Anh đi vượt biển có đôi
Còn tôi sớm tối thân côi bộn bề
Người ta quên hẹn ước thề,
Gia đình sự nghiệp đề huề cả hai
Riêng tôi chuốc lấy đắng cay
Vòng xoay tình ái phủi tay hết rồi
Ái ân chỉ bấy nhiêu thôi
Trăm năm hạnh phúc, đổi lời trắng đen
Chuyện đời trăng có quên đèn…

Nhớ mùa Đông Xưa
công chúa nhỏ