Thấy
tôi đi học về mặt buồn thiu nên mẹ hỏi. Tôi rưng rưng nước mắt thưa với mẹ rằng
tôi đã làm mất số tiền dành dụm để mua quyển sách tôi thích.
Mẹ vò đầu tôi, hỏi mất ở đâu. Tôi trả lời, chắc mất ở sân trường khi tôi chơi trốn kiếm với bạn, tìm hoài không thấy. Mẹ bảo, “Mình làm rớt tiền ở sông, ở biển thì mất luôn, chứ rớt trên đất thì chắc ai đó lượm được. Nếu không cần thì họ đã trao lại cho mình. Họ cần nên xài dùm. Tiền đâu có mất!”
Từ đó, tôi không còn mất tiền.
Mẹ vò đầu tôi, hỏi mất ở đâu. Tôi trả lời, chắc mất ở sân trường khi tôi chơi trốn kiếm với bạn, tìm hoài không thấy. Mẹ bảo, “Mình làm rớt tiền ở sông, ở biển thì mất luôn, chứ rớt trên đất thì chắc ai đó lượm được. Nếu không cần thì họ đã trao lại cho mình. Họ cần nên xài dùm. Tiền đâu có mất!”
Từ đó, tôi không còn mất tiền.
đàoanhdũng
Hân hạnh đón nhận những lời bình luận dễ thương của bạn.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét