phượng ngày xưa
(Cảm tác từ bài Biết Đến Bao Giờ của
NC
Thu
vẫn còn đây, Đông chửa sang
Khơi
màu dĩ vãng thấy xốn xang
Bàng
hoàng đau xót tim sai nhịp
Ai
thấu lòng Ai? đã lỡ làng!...
Mười năm lạnh lẽo đời cô quạnh
Nắng tàn Hạ dứt, đến mưa tuôn
Bão tố dập vùi thân thiếu phụ
Ngậm ngùi cay đắng, mắt mi buồn!
Bởi
hận thói đời, anh ra đi
Phận
bạc thân cô nén sầu bi
Năm
canh trăn trở nằm thao thức
Danh
vọng giàu sang ích lợi gì?
Bạn học giờ này còn mấy ai?
Kẻ thì phiêu bạt tận chân mây
Người nằm yên nghỉ trong lòng đất
Nhắc đến ngày xưa, mắt xốn cay!
Nhớ
quá lúc còn thơ bé dại
Mẹ
quằng vai nặng gánh trầu cau
Đường
xa chợ quận, thầm mong ước
Thúng
đầy kẹo bánh , mẹ về mau…
Sáu mươi tuổi mẹ có còn đâu!
Còn anh biền biệt ờ phương nào?
Trăm nhớ nghìn thương về chốn cũ
Tìm đâu quá khứ… đã bay cao???
Saigon 1/10/2014
pnx
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét