Thú vui nhiếp ảnh thơ văn
Sẻ chia cùng bạn tri âm khắp miền.

đào anh dũng




24 tháng 11, 2014

Lễ Tạ Ơn - Thanksgiving - 2014



Lễ Tạ Ơn

Cưu ân trọng nghĩa Đạo người ơi,
Nghĩa trả ơn đền hợp lý thôi.
Xã hội phát ban ta các thứ,
Quốc gia che chở bạn ngàn nơi.
Công ơn cha mẹ bao la biển,
Tình nghĩa cháu con bát ngát trời.
Ngày Lễ Tạ Ơn lời nhắc nhớ,
Chớ cho ân nghĩa hững hờ trôi...

Khôi Nguyên




Hoạ bài Lễ Tạ Ơn của Nguyên Khôi

Tạ Ơn Người

Đông đến rồi, miền Đất Hứa ơi!
Ơn đền nghĩa trả phải làm thôi
Tiểu bang trợ cấp cho nhiều thứ
Tỵ nạn  mang về để mọi nơi
Nghĩa mẹ sinh thành như biển cả
Công cha dạy dỗ tựa sao trời
Tạ Ơn ngày lễ xin người nhớ
Chớ để ân tình lặng lẽ trôi...

Nguyễn Cang



Tâm Tình Tạ Ơn

Ôi Thiên Chúa Đấng Toàn Năng Hiện Hữu
Tao dựng đất trời, vũ trụ mênh mông
Kìa, núi đồi, biển cả, suối liền sông
Tuyệt diệu quá thiên nhiên bao kỳ-mỹ!

Hành tinh này biết bao điều huyền bí !
Đêm nối ngày tuần tự bốn mùa qua
Dưới nắng trời bầu khí quyển quanh ta
Bao sự sống vẫn trường tồn tiếp nối.

Ngày Đông giá cỏ cây dường hấp hối
Ươm hạt mầm say giấc ngủ miên man
Sẽ vươn chồi thức dậy lúc Xuân sang
Nắng Hạ đến vườn đơm hoa kết trái.

Mùa Thu về là mùa ta gặt hái
Lúa chín vàng cây trĩu quả tốt tươi
Cho hương thơm tỏa ngát khắp nơi nơi
Ban no đủ cho muôn loài dưới đất.

Ban cho người những gì cao quí nhất
Biết yêu thương, biết suy nghĩ, cậy trông
Ban niềm tin, bao quà tặng "nhưng không"
Để hướng lòng lên cùng Chân Thiện Mỹ.

Ôi Thiên Chúa thật cao vời khôn ví !
Ban cho con muôn muôn vạn Hồng Ân
Biết lấy gì để đền đáp Thánh Ân
Chỉ biết dâng muôn muôn lời cảm tạ.

Chiêu Uyên
  



Tạ Ơn
                   
Bao khó nhọc, công cha như núi Thái
Nuôi con thơ, dạy dỗ tháng năm dài
Thơm dòng sữa mẹ, nhớ lúc đắng cay
Tình mẫu tử bao la như biển cả…

Cha dắt con đi trên đường sỏi đá
Chân con đau một, lòng mẹ đau mười
Như chẳng quan tâm, cha vờ mặt tươi
Nước mắt mẹ rơi, cha thầm nuốt nghẹn!

Cha nghiêm khắc, lấy lời khuyên con trẻ
Phải cố học hành lấy chữ nuôi thân
Mẹ cần cù lo cái mặc cái ăn
Đủ no ấm cho con tập bay nhảy…

Con vấp ngã, cha bảo mau đứng dậy
Bước thẳng vào đời, giẫm cả chông gai
Mẹ ngại ngần nên chẳng dám buông tay
Sợ vết thương làm đớn đau lòng trẻ...

Con có lỗi, cha quyết tâm trừng phạt
Mẹ phải dùng roi vọt, xót xa đau
Hết giận rồi, mẹ ôm con nghẹn ngào
Xoa vết tím bầm, lòng tan dạ nát

Con thành gia thất, mẹ không còn nữa
Cha đã già thêm, gối mỏi lưng cong
Trường giang vẫn chảy, nước mắt xuôi dòng                       
Nghĩa mẹ công cha như vầng nhật nguyệt!!!

Saigon  24/11/2014
phượng ngày xưa

Không có nhận xét nào: