Thú vui nhiếp ảnh thơ văn
Sẻ chia cùng bạn tri âm khắp miền.

đào anh dũng




26 tháng 8, 2014

Ngỡ Ngàng - Thơ đàoanhdũng

Đây là một bài thơ tôi "mần" lúc 19 tuổi.
Mới tình cờ gặp lại nó, nhờ anh chị bạn thơ văn 
vhp.Hạ Vũ, Phượng Ngày Xưa và Nguyễn Cang
giúp trau chuốt lại. Xin cám ơn quý anh chị
và xin chia sẻ cùng quý bạn.
đàoanhdũng


Ngỡ Ngàng
 
 Xa em anh đếm lóng tay
Bao hôm xa cách, bấy ngày nhớ thêm
Tiền đồn heo hút sương đêm
Mong kỳ phép tới cho mềm môi em.



 



Nhớ ai ánh mắt buồn tênh
Tay ghì báng súng bấp bênh sóng lòng
Hỏa châu soi sáng Cỏ Đông*
Bao giờ ta được tình nồng bên nhau?




 




Thương em giọng nói ngọt ngào
Anh theo cơn gió lọt vào phòng ai
Ngất ngây tình ngấm men say
Tạch đùng tiếng súng bên tai ngỡ ngàng...





 








Thôi đành rủ giấc mộng vàng
Đạn bom khói lửa dở dang tình mình

Mong sao sớm dứt chiến chinh
Anh về tìm lại người tình trăm năm.

Tây Ninh, 1969
* Sông Vàm Cỏ Đông


Hân hạnh đón nhận những lời bình luận dễ thương của bạn.



Chân thành cảm ơn nhà thơ Khôi Nguyên, 
một vị đàn anh Tây Ninh, cảm tác bài thơ họa sau đây.
đàoanhdũng




Ước Mơ

(Họa Bài Ngỡ Ngàng)




Từ ngày hai đứa chia tay
Thù nhà, nợ nước tháng ngày nặng thêm.
Hỏa châu soi sáng từng đêm
Nhắc ta phải gạt nỗi niềm sang bên.

Biên thùy hiu hắt, buồn tênh
Mạng người sống thác bấp bênh não lòng 
Bây giờ tháng giá mùa đông
Thanh bình chưa đến, tình nồng được sao?

Nhớ thương da diết, ngọt ngào
Chung tình vẹn giữ khắc vào tim ai
Đêm nghe tiếng súng bên tai
Giật mình còn tưởng Thiên Thai, mơ màng!

Vì đâu lỡ giấc mộng vàng,
Vì đâu gây cảnh dở dang duyên mình?
Ước mong đất nước thanh bình
Anh về nối lại chuyện tình đôi ta...!

Khôi Nguyên
 

Không có nhận xét nào: