Thú vui nhiếp ảnh thơ văn
Sẻ chia cùng bạn tri âm khắp miền.

đào anh dũng




6 tháng 1, 2014

Ước Vọng

đàoanhdũng


   Sáu mươi tuổi ông mới có cháu nội. Bè bạn chúc mừng, hỏi ông có ước vọng gì cho cháu. Ông trả lời, không chút suy nghĩ, “Chỉ mong cháu lớn lên, sống bình an, kiếm đủ ăn.” Ông bạn này hỏi vặn, “Biết bao nhiêu là đủ?” Bà bạn nọ trêu, “Chứ không thèm làm bác sĩ, luật sư à?” Ông mỉm cười, chợt nhớ đến một người bạn Mỹ cùng sở làm khi xưa.


      Người bạn đó là chị Marilyn. Năm ấy chị có con đầu lòng. Hôm chị trở lại sở làm sau hai tháng nghỉ hậu sản, bạn đồng sự xúm lại hỏi thăm. Chị khoe hình con, miệng không ngớt kể chuyện về nó. Ông hỏi xã giao, “Cháu trông kháu khỉnh và thông minh quá! Thế ... chị ước ao sau này lớn lên cháu làm nghề gì?” Chị chớp mắt, lộ vẻ cảm động, trầm tư trong giây lát mới trả lời, “Chỉ mong nó đi làm, đủ tiền để trả nợ!” Ông cảm thấy hụt hẫng, nói trong đầu, “Vớ vẩn! Không sao hiểu nổi chị Mỹ này?!”

      Khi ấy, ông mới 25 tuổi, vừa định cư ở Mỹ được vài tháng.

      Vài năm sau ông mua nhà, tậu xe, lập gia đình. Lúc ấy ông mới thấm thía câu trả lời của chị Marilyn. Gặp bà mẹ trẻ nào ông cũng nhớ đến ước vọng của chị và lần nào ông cũng thì thầm, “Cái chị Mỹ đó thiệt đúng là khôn, khôn tổ cha!” 



đàoanhdũng


Hân hạnh đón nhận những lời bình luận dễ thương của bạn 

Không có nhận xét nào: